Fabio Capello: ‘Sự kiêu ngạo khiến Guardiola mất nhiều danh hiệu Cúp C1’

Ngọc Linh| 08/03/2025 08:12

Huyền thoại Fabio Capello nhận xét về Pep Guardiola, tình hình bóng đá hiện tại, cũng như kỷ niệm trong hai nhiệm kỳ ông dẫn Real Madrid.

Fabio Capello đi dạo trong khách sạn Palace ở Madrid như thể đó là nhà của ông. Nhân viên chào hỏi ông. Ông đóng vai trò hướng dẫn qua các hành lang của khách sạn. Huyền thoại người Italia đang ở Madrid với tư cách là đại sứ của giải thưởng Laureus (Laureus World Sports Awards; được ví Oscar trong thể thao; Roger Federer và Novak Djokovic giữ kỷ lục 5 lần giành vòng nguyệt quế), buổi lễ được tổ chức vào ngày 21/4 tại Cung điện Cibeles với sự hiện diện rất đông đảo người Tây Ban Nha trong số những nhân vật được đề cử, như đội tuyển bóng đá nam, Real Madrid, Aitana Bonmati, Lamine Yamal, Carlos Alcaraz...

fabio-capello-3.jpg

Capello trích dẫn Nelson Mandela để giải thích mối liên hệ của ông với Laureus. “Giống như ông ấy, tôi tin chắc rằng thể thao có sức mạnh thay đổi thế giới”. Capello thể hiện tình yêu thể thao đa dạng của mình bằng cách bình luận về trận bóng chuyền cuối cùng mà ông xem, nhớ lại thời gian làm nhiếp ảnh gia dưới nước. “Khi tôi còn trẻ, bây giờ tôi không còn sức lực hay thời gian nữa”, ông giải thích, gần như cam chịu. Kể từ khi rời băng ghế huấn luyện năm 2018, ông là BLV hàng đầu của truyền hình Italia, và thuyết trình cho các công ty. “Họ gọi tôi từ khắp nơi”, ông càu nhàu với nửa nụ cười.

*Là một người văn hóa và nổi tiếng về cách sống phóng khoáng, ông không muốn từ bỏ bóng đá và dành thời gian nghỉ hưu của mình cho bất cứ điều gì khác sao?

-Vấn đề là bóng đá đến với tôi một cách tự nhiên ngay cả khi tôi không muốn. Tôi cố gắng làm những điều khác nhau. Đi du lịch, ở bên mọi người, đọc nhiều lịch sử... Trước đây tôi chỉ có thời gian vào mùa hè để tận hưởng tất cả những điều này, bây giờ thì nhiều hơn một chút, nhưng cũng không nhiều lắm. Cuối cùng, bạn là chính bạn. Tôi là một cầu thủ bóng đá và một HLV. Tôi không thể tránh khỏi điều đó.

*Một HLV, sau khi tiếp nhận di sản của Arrigo Sacchi và giành chức vô địch Champions League với Milan, dẫn dắt Real Madrid 2 lần, cả 2 lần đều giành chức vô địch La Liga (1996-97 và 2006-07), và chỉ kéo dài một năm. Điều này được giải thích như thế nào?

-Mỗi lần đều khác nhau. Lần đầu tiên, chúng tôi giành chức vô địch và Silvio Berlusconi gọi cho tôi để yêu cầu trở lại Milan. Tôi nợ Silvio vì cơ hội và sự tin tưởng mà ông ấy dành cho tôi khi bắt đầu sự nghiệp huấn luyện của mình. Vì vậy, tôi trở lại. Tôi đã giải thích điều đó cho chủ tịch, Lorenzo Sanz. Ông ấy hiểu và tôi đã hòa giải mọi thứ với Berlusconi.

fabio-capello.jpg

Lần thứ hai, tôi lại giành chức vô địch La Liga nhưng CLB đã vội vàng. Vào thời điểm gặp nhiều khó khăn mà chúng tôi trải qua giữa mùa giải, họ đã ký hợp đồng với một HLV khác cho năm sau (Bernd Schuster). Mặc dù sau đó chúng tôi lội ngược dòng và trở thành nhà vô địch, họ vẫn sa thải tôi. Sự thật là tôi không có mối quan hệ tốt với chủ tịch khi đó, Ramon Calderon. Thật tuyệt khi giành được chức vô địch La Liga đó và chứng minh rằng ông ta không biết nhiều về bóng đá. Real Madrid không giành được danh hiệu nào trong 3 năm và quyết định sa thải người mang về chức vô địch La Liga cho họ...

*Bối cảnh của cả 2 lần là ông thể hiện hình ảnh một HLV phòng ngự và nghiêm khắc trong SVĐ yêu cầu bóng đá tấn công, và một phòng thay đồ đầy những ngôi sao với thái độ, có thể nói là tự mãn.

-Có rất nhiều định kiến về phong cách đó. Tôi chơi để giành chiến thắng. Chấm hết. Điều quan trọng nhất đối với tôi, từ đầu tiên luôn thốt ra từ miệng tôi khi bước vào phòng thay đồ, không phải là phòng ngự hay tấn công, mà là sự tôn trọng. Sự tôn trọng trên hết. Tất cả chúng ta đều có vấn đề, tất cả chúng ta đều có thể phàn nàn, nhưng sự tôn trọng đối với những người làm việc trong CLB, đối với BHL và đối với đồng đội là nền tảng của mọi thứ.

Tôi không muốn sự chậm trễ, tôi không muốn những cử chỉ xấu, tôi không muốn thừa cân. Từ đó trở đi, đối với tôi chỉ có sân cỏ và tập luyện. Tôi không quan tâm đến tên của bạn. Phong cách này tôi học được từ Helenio Herrera, người luôn nói rằng bạn chơi như bạn tập luyện. Nhưng từ đó trở đi, khi họ tắm xong và về nhà, mỗi người đều tự do làm cuộc sống mà họ muốn.

*Real Madrid đầu tiên của ông là đội bóng của Quinta del Ferrari (theo cách gọi Quinta del Buitre; 5 ngôi sao trưởng thành từ học viện La Fabrica, trụ cột Madrid thập niên 1980; các cầu thủ này đều mua cho mình xe Ferrari). Mijatovic và Suker chưa bao giờ che giấu việc họ thích ra ngoài thường xuyên.

-Đúng vậy, nhưng sau đó họ tập luyện rất tốt. Cuộc tranh cãi đầu tiên của tôi với họ là vì tôi đã lấy chai rượu vang ra khỏi bữa ăn. Họ phản đối, chúng tôi đàm phán và họ cầu xin tôi ít nhất cho họ uống một ly bia trước khi ăn tối. Tôi đã đồng ý với điều đó (cười). Nhưng điều tồi tệ nhất là khi một giám đốc đến và đưa cho tôi tên của 3 cầu thủ đã ra ngoài vào ban đêm.

*Ai vậy?

-Tôi sẽ không nói ai, và tôi sẽ giải thích tại sao. Chúng tôi đang ở một thời điểm quan trọng, giành lại điểm từ Barcelona và tôi rất tức giận. Ngày hôm sau, tôi triệu tập toàn đội trước buổi tập và bắt đầu mắng họ: “Ở đây có những cầu thủ không phải là VĐV nghiêm túc, các anh quá thích cuộc sống về đêm, các anh không quan tâm đến việc giành chiến thắng và điều này không thể xảy ra, vì đó là sự thiếu tôn trọng đối với những người còn lại. Các anh không thể tiếp tục với chúng tôi”. Rồi Fernando Hierro nói: “Thưa HLV, hãy bỏ qua đi, tất cả chúng tôi đều ở đó”. Hierrođã chặn họng tôi, tôi chỉ có thể nói: “Đồ khốn”. Rồi chúng tôi tập luyện như thể không có chuyện gì xảy ra (cười).

*Có đúng là Raul phàn nàn rằng Mijatovic và Suker không chuyền bóng cho anh ấy không?

-Không chỉ đúng là Raul phàn nàn, mà đúng là họ không chuyền bóng cho cậu ấy. Lúc đầu, tôi nói với Raul rằng đó là một điều vô nghĩa, nhưng sau 4 hoặc 5 trận đấu quan sát, tôi thấy rằng điều đó thật trắng trợn. Tôi gọi Pedja và Davor, họ phủ nhận tất cả. Tôi cho họ xem video: “Đến đây. Nhìn, nhìn, nhìn, nhìn, nhìn, nhìn. Tất cả những đường chuyền rõ ràng đó các anh đã không chuyền cho cậu ấy”. “Chúng tôi không nhìn thấy anh ấy”, họ nói với tôi. Không một đường chuyền nào sao? Tôi yêu cầu họ không để điều đó xảy ra nữa và sau 3 trận đấu họ lại như vậy. Lần này tôi đã nghiêm túc và nói với họ rằng nếu điều đó xảy ra thêm một lần nữa, một trong hai người sẽ phải ngồi dự bị. Chỉ có như vậy họ mới dừng lại.

*Mùa hè đó, ông trở lại Milan và Real Madrid giành được chức vô địch Champions League thứ 7 vào mùa giải tiếp theo. Ông không cảm thấy tức giận sao?

-Không, bởi vì tôi đã làm những gì tôi nên làm, nhưng một phần của chức vô địch Champions League đó là công lao của tôi vì Real Madrid đó đã không giành được gì trong 3 năm khi tôi đến. Chúng tôi đã xây dựng một đội bóng mới và vô địch với những chàng trai trẻ, như Victor Sanchez del Amo hoặc Alvaro Benito, cho đến khi cậu ấy bị chấn thương, và những bản hợp đồng chất lượng. Bởi vì đó không phải là một Real Madrid có nhiều tiền như bây giờ, và chúng tôi chịu áp lực phải thành công rất lớn. Bản hợp đồng thay đổi mọi thứ là Roberto Carlos đến từ Inter, điều mà tôi vẫn không hiểu tại sao lại xảy ra.

*Tại sao?

-Tôi vừa mới ký hợp đồng với Real Madrid, và lúc đó vẫn đang ở Milan. Một đại diện gọi cho tôi: “Fabio, Inter đang bán Roberto Carlos”. Tôi trả lời: “Không thể nào, không ai ngốc đến thế đâu”. Anh ta khẳng định: “Tôi hứa với anh, và giá chỉ có 500 triệu peseta (khoảng 3 triệu euro ngày nay)”. Tôi không thể tin được, vì giá đó thậm chí còn khá rẻ. Tôi nói rằng tôi chỉ tin nếu anh ta gửi cho tôi một bản fax với giấy tờ được Inter viết và ký tên. Lúc đó là 4 giờ chiều, và đến 8 giờ tối, tôi nhận được bản fax tại nhà. Thật sự tôi đã nghĩ đó là một trò đùa.

Tôi ngay lập tức gọi cho chủ tịch Lorenzo Sanz và bảo ông ấy hãy bay chuyến đầu tiên đến, bởi vì nếu ai đó biết họ bán Carlos với giá đó, sẽ có một cuộc chiến. Đến 11 giờ sáng hôm sau, mọi thứ được ký kết. Đó là bản hợp đồng nhanh nhất trong lịch sử, nhưng một cơ hội như vậy có thể thay đổi vận mệnh của bạn. Đôi khi bóng đá thật khó hiểu... bởi vì có đầy rẫy những người không hiểu nó.

*Giai đoạn thứ hai của ông là chức vô địch La Liga nổi tiếng với cái tên “chức vô địch nghẹt thở”, “Tamudazo” và những bàn thắng quyết định của Antonio Reyes.

-Đó thực sự là một cuộc lội ngược dòng độc nhất vô nhị và lịch sử, trong đó chúng tôi đã vượt qua rất nhiều vấn đề.

*Đó là sự suy tàn của Galacticos, một ý tưởng về đội bóng xung đột với ông.

-Không, không, không còn Galacticos hay bất cứ điều gì nữa. Zidane và Luis Figo đã ra đi. Roberto Carlos đã kết thúc sự nghiệp và chúng tôi gặp vấn đề với Beckham. Cậu ấy đã ký hợp đồng để đến Los Angeles và Real Madrid không thích điều đó. CLB đã sớm đề nghị cậu ấy gia hạn hợp đồng, vì vậy Calderon và Mijatovic (GĐTT) yêu cầu tôi không cho Beckham ra sân nữa. Lúc đầu tôi nghe theo, nhưng sau 10 ngày thấy Beckham tập luyện, tập luyện và tập luyện như một người khác bất chấp việc bị loại, tôi nói: “Đến đây thôi. David là một cầu thủ của Real Madrid và cậu ấy sẽ thi đấu”. Điều đó không được đón nhận lắm ở CLB, nhưng tôi không quan tâm. Điều đó là công bằng.

capello-ronaldo.jpg

*Và có Ronaldo.

-Cầu thủ xuất sắc nhất mà tôi từng huấn luyện. Tôi đã đuổi cậu ấy.

*Làm thế nào để ông chia tay một trong những cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử?

-Tôi là tôi. Cậu ấy béo, không muốn giảm cân và quá thích cuộc sống vui vẻ. Ngoài ra, điều tồi tệ nhất không phải là chuyện này, mà là Ronaldo lôi kéo các đồng đội vào cuộc sống đó, cuối cùng tạo ra vấn đề nghiêm trọng hơn cho tôi. Tôi đã cho cậu ấy cơ hội giảm cân và cư xử, cậu ấy không muốn, thích ra ngoài. Không còn gì nữa. Giống như tôi kể cho bạn nghe điều này, tôi cũng nói với bạn rằng Ronaldo, nếu không có những chấn thương và biết chăm sóc bản thân, sẽ là số một trong lịch sử, ngang tầm với Messi và Maradona. Một mặt, cậu ấy không thể. Mặt khác, cậu ấy không muốn. Có những cầu thủ bóng đá như vậy. Bạn có nhớ Guti không?

*Tất nhiên.

-Một tài năng tuyệt vời, Guti có thể trở thành bất cứ phiên bản nào mà cậu ấy muốn. Tôi đã nói chuyện với Guti suốt thời gian: “Tại sao cậu không hy sinh một chút, sống một cuộc sống có trật tự trong một thời gian và đến năm 36 tuổi, khi đã làm được mọi thứ, cậu sẽ thoải mái tận hưởng?”. Guti trả lời tôi: “HLV, chúng ta phải vui vẻ ngay bây giờ vì sau này sẽ quá muộn”. Không có cách nào để thuyết phục cậu ấy.

Đó là tài năng thuần túy vì hãy nhìn sự nghiệp cậu ấy làm được dù không hề đặt nhiều tâm huyết. Đối với những cầu thủ như Ronaldo hay Guti, tôi luôn muốn nhấn mạnh tầm quan trọng vô cùng lớn của Raul ở Real Madrid. Khi đội bóng đang ngủ quên, cậu ấy bắt đầu chạy, áp sát và đánh thức tất cả mọi người. Raul không có tài năng thuần túy như những người khác, nhưng lại rất thông minh và đầy tham vọng đến mức không tồn tại vấn đề gì. Đó chính là kiểu cầu thủ mà tôi muốn.

*Người đang đối phó với các ngôi sao của Real Madrid bây giờ là học trò của ông, Carlo Ancelotti.

-Ông ấy xử lý rất tốt. Carletto là người giỏi nhất thế giới về điều đó. Ông ấy rất thông minh khi còn là một cầu thủ và bây giờ Carlo còn thông minh hơn khi là một HLV. Huấn luyện Real Madrid không dễ dàng, và một Real Madrid có nhiều ngôi sao còn khó khăn hơn, nhưng Carlo làm điều đó, như các bạn nói ở đây, rất tuyệt vời.

Đôi khi những người không biết về bóng đá coi thường ông ấy, nhưng những người biết thì rất rõ ràng. Ancelotti biết khi nào cần nói lớn và khi nào cần nói đùa. Đó là sự thông minh cho phép ông ấy thành công ở mọi nơi. Khi còn là cầu thủ, Carlo giải nghệ với tôi, ở Milan, và tôi đề nghị ông ấy tham gia ngay vào đội. Nhưng Carlo đã có cam kết với Sacchi để làm trợ lý đội tuyển Italia. Như bạn thấy, hai HLV hiểu rõ Ancelotti nhất sớm biết ông ấy sẽ là một HLV tuyệt vời.

*Ông ấy có thể tìm ra công thức để Mbappe và Vinicius phát huy tối đa khả năng cùng một lúc không?

-Chắc chắn rồi. Những cầu thủ bóng đá vĩ đại luôn có thể chơi cùng nhau... (Capello suy nghĩ vài giây). Chà, có lẽ đó là một định kiến. Khi tôi có Van Nistelrooy và Ronaldo ở Real Madrid, tôi nghĩ: “Hai người này sẽ ghi bàn cho tôi, tôi sẽ cho họ chơi cùng nhau và họ sẽ tự giải quyết”. Họ đá chính 3 trận và chúng tôi thua cả 3. Vì vậy, những cầu thủ bóng đá vĩ đại có thể chơi cùng nhau, trừ Van Nistelrooy và Ronaldo (cười).

Bây giờ Mbappe đã thích nghi và sẽ không giảm phong độ vì cậu ấy giỏi như vậy. Vini phải đảm bảo rằng cậu ấy không bị ảnh hưởng bởi tất cả những ồn ào xung quanh mình. Về vấn đề phân biệt chủng tộc, cậu ấy hoàn toàn đúng, nhưng Vinicius rất dễ bị mất tập trung bởi những điều liên quan đến thể thao: đối thủ, khán đài, cử chỉ... Vini có cá tính mạnh, thừa tài năng, và điều đó tốt nếu cậu ấy biết tập trung vào trận đấu.

*Tuy nhiên, ông đã bảo vệ Quả bóng vàng cho Rodri.

-Đúng vậy, tôi nghĩ Rodri là người chiến thắng xứng đáng: Premier League, EURO... Mọi người đều thấy rằng Rodri là nhạc trưởng của mọi đội bóng mà cậu ấy thi đấu, rằng nếu không có cậu ấy, mọi thứ sẽ hoạt động kém hiệu quả hơn. Bạn không thấy Man City bây giờ sao?

*Có, tất nhiên. Ông chưa bao giờ quá hâm mộ Pep Guardiola. Ông có đang tận hưởng sự sụp đổ này không?

-(Cười) Không, không, hoàn toàn không. Ngoài ra, tôi đánh giá cao Guardiola với tư cách là một HLV, ông ấy đã làm được những điều tuyệt vời. Tôi đã trải qua 3 cuộc cách mạng trong bóng đá, mỗi cuộc cách mạng cứ sau 20 năm hoặc lâu hơn: Ajax của Johan Cruyff, Milan của Sacchi và Barca của Guardiola. Tôi không có vấn đề gì khi nói điều đó.

*Tôi hiểu, sự xung đột này mang tính cá nhân hơn là bóng đá, vì hai người từng tranh cãi khi cùng làm việc với nhau ở Roma với vai trò HLV và cầu thủ.

-Chúng tôi không tranh cãi gì cả. Pep đến và nói với tôi cách tôi phải làm công việc của mình, và tôi đáp lại: “Hãy chạy đi rồi chúng ta nói chuyện sau”. Lúc đó Guardiola đi lang thang trên sân. Tôi sẽ không đưa Pep vào sân trước những người khác có nhiều phẩm chất tốt. Chỉ vậy thôi. Cuộc tranh luận kết thúc ở đó.

Bạn biết điều gì làm tôi không thích ở Guardiola không? Sự kiêu ngạo của ông ấy. Champions League mà Pep giành được với Man City là lần duy nhất ông ấy không thử bất cứ điều gì kỳ lạ trong các trận đấu quyết định. Nhưng tất cả những năm khác, ở City và Bayern Munich, vào những ngày quan trọng, ông ấy luôn muốn trở thành người hùng.

Guardiola thay đổi mọi thứ và sáng tạo ra những thứ mới để có thể nói: “Không phải các cầu thủ thắng, mà là tôi thắng”. Sự kiêu ngạo đó đã khiến ông ấy đánh mất nhiều cơ hội giành Champions League. Tôi tôn trọng Pep, nhưng tôi thấy rất rõ điều đó. Hơn nữa, dù điều này không phải lỗi của Guardiola, nhưng ông ấy đã gây ra một tổn hại lớn cho bóng đá.

capello-guardiola.jpg

*Vì sao?

-Bởi vì mọi người dành 10 năm để cố gắng sao chép Guardiola. Điều đó đã phá hủy bóng đá Italia, vốn đã mất đi bản chất của nó. Tôi đã nói: “Dừng lại đi, các anh không có cầu thủ như Guardiola!”. Ngoài ra, một ý tưởng vô lý đã được áp đặt rằng bóng đá đẹp chỉ là như vậy. Chuyền, chuyền, chuyền, chuyền, chuyền, chuyền, chuyền, chuyền... Bây giờ trong bóng đá Italia, thủ môn cũng tham gia chơi bóng! Một thảm họa và còn là sự nhàm chán khiến nhiều người xa lánh bóng đá, họ chỉ cần xem highlights... Tại sao bạn phải xem 90 phút của những đường chuyền ngang dọc mà không có tranh chấp, không có chạy đua...?

May mắn thay, bóng đá đang thay đổi. Điều đầu tiên, Tây Ban Nha đã thay đổi nó bằng cách giành chức vô địch EURO với hai tiền đạo cánh và chơi nhanh.

*Tôi đoán ông đang cập nhật tình hình ở Tây Ban Nha với những tranh cãi xung quanh các trọng tài.

-Ở Tây Ban Nha, ở Italia, ở Pháp... Ở Anh thì ít nhất, vì văn hóa, nhưng họ cũng bắt đầu rơi vào tình trạng này.

*Ông đánh giá thế nào về việc Real Madrid nói rằng có một chiến dịch trọng tài chống lại họ?

Tôi không tin vào những điều đó. Real Madrid, giống như mọi người, một ngày bị thiệt hại và ngày khác được hưởng lợi và đó không phải là điều có chủ ý. Điều xảy ra là nếu chúng ta nói về những gì đã xảy ra với các trọng tài và Barcelona, thì mọi người nghi ngờ là điều bình thường. Bởi vì tất cả những điều khác chỉ là lý thuyết, nhưng việc Barca trả tiền cho phó chủ tịch trọng tài đã được chứng minh.

*Hai giai đoạn của ông ở Real Madrid trùng với những khoản thanh toán đó cho Negreira (Jose Negreira; được Barca chuyển 7,3 triệu euro trong giai đoạn 2000-2018; ngoài ra, Ana Paula Rufas, cộng sự của Negreira, bị cáo buộc rửa tiền sau khi phát hiện 3 triệu euro được chuyển vào các tài khoản ngân hàng dưới tên bà trong giai đoạn 1992-2023). Ông có bao giờ nghi ngờ không?

-Không, làm sao tôi có thể nghĩ đến điều gì như vậy? Tôi thậm chí không nghĩ rằng ai đó có thể làm điều đó.

*Chà, ông đã trải qua một trường hợp tương tự ở Italia, Calciopoli, trong đó một số đội bóng bị trừng phạt vì thao túng việc chỉ định trọng tài. Đội chịu án phạt nặng nhất là Juventus mà ông dẫn dắt, bị xuống hạng và tước 2 chức vô địch Serie A.

-Điều đó thì... (Thở dài) Chúng tôi giành Scudetto vì chúng tôi có đội ngũ tuyệt vời, không cần sự giúp đỡ và chúng tôi không biết gì về những chuyện mà ban lãnh đạo có thể đang làm. Dù sao đi nữa, các lệnh trừng phạt không nghiêm túc lắm, bởi vì người ta đã chứng minh rằng đó là chuyện của tất cả các CLB lớn ở Ý, và một số trong chúng tôi bị trừng phạt nặng hơn nhiều so với những đội khác. Về việc xuống hạng, nếu điều đó được thực hiện để trả giá, thì điều bất công là đội bị tước Scudetto vì chúng tôi đã giành được chúng một cách hợp pháp. Trong trận chung kết World Cup 2006 đó, Italia - Pháp, có 9 cầu thủ của Juventus. Chúng tôi là những người giỏi nhất.

*Ông có ngạc nhiên khi Barcelona không bị trừng phạt về mặt thể thao không?

-Có, tôi rất ngạc nhiên khi không có gì xảy ra. Công lý thông thường diễn ra chậm chạp, được rồi, nhưng công lý thể thao để làm gì? Đó là một trường hợp rất nghiêm trọng và không thể hiểu được rằng Barca có thể thoát khỏi điều gì đó như vậy mà không bị trừng phạt, tôi không quan tâm đến bao nhiêu năm đã trôi qua, mà cũng không nhiều lắm.

Theo El Mundo

    Nổi bật
        Mới nhất
        Fabio Capello: ‘Sự kiêu ngạo khiến Guardiola mất nhiều danh hiệu Cúp C1’
        • Mặc định

        POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO