Bố mẹ chồng tôi chỉ muốn có cháu trai, không chấp nhận con dâu
Ngẫm nghĩ - Ngày đăng : 16:55, 12/11/2023
Tôi lấy chồng cách đây 2 năm, chỉ đăng ký kết hôn, không có đám cưới. Nhà bạn trai phản đối, không cho anh lấy tôi bởi nhà tôi và nhà anh không "môn đăng hộ đối".
Hồi còn yêu nhau, anh đưa tôi về nhà giới thiệu nhưng bố mẹ anh không tiếp. Sau này, vì không muốn tôi bị đối xử tệ, anh không đưa tôi về nữa. Khi tôi có thai, anh một lần nữa đề cập chuyện cưới xin nhưng vẫn không được gia đình chấp nhận.
Bố mẹ khi biết chuyện rất giận tôi, mắng một trận tơi bời. Mẹ cho rằng, tôi quá dại dột, biết người ta không đồng ý còn để mang thai, cho họ thêm lý do coi thường.
Cuối cùng, dù mọi chuyện có như thế nào, bố mẹ vẫn là người duy nhất bao dung tôi vô điều kiện. Mẹ động viên tôi đừng suy nghĩ nhiều, sống tích cực để sinh em bé khỏe mạnh. Bố mẹ nói sẽ cùng tôi chăm sóc đứa trẻ.
Hai năm đầu đời, con trai tôi chỉ có ông bà ngoại (Ảnh minh họa: iStock).
Sau khi không thuyết phục được gia đình, bạn trai đến nhà, xin phép bố mẹ cho hai đứa đăng ký kết hôn, đồng thời muốn được ở rể cho đến khi có thể mua nhà.
Hành động của bạn trai khiến cả bố mẹ và tôi đều xúc động. Không phải chàng trai nào cũng có thể chống lại gia đình để bảo vệ tình yêu. Sự quyết tâm của anh đã an ủi tôi rất nhiều, khiến tôi cảm thấy mình không còn thiệt thòi gì nữa.
Con trai tôi bây giờ gần 2 tuổi. Con chào đời, được ông bà ngoại hết mực yêu thương, nhưng vẫn chưa từng gặp ông bà nội. Thỉnh thoảng nhìn con, tôi thấy chạnh lòng. Bố mẹ chồng có thể không nhận tôi, sao lại nỡ dửng dưng với dòng giống, máu mủ nhà mình như vậy?
Bù lại, con trai tôi có người bố tuyệt vời. Hai năm ở rể, anh luôn thể hiện là người con, người chồng, người cha tốt. Mẹ tôi từng bảo: Là phụ nữ, chỉ cần chồng mình yêu thương, cả thế giới có quay lưng cũng không sao. Tôi hiểu, mình không có được hạnh phúc toàn vẹn nhưng vẫn rất may mắn.
Vài hôm trước, chồng bất ngờ nói với tôi rằng: Bố mẹ anh gọi anh về nhà, nói sắp tới giỗ đầu ông nội, họ muốn anh đưa cháu về. Tất nhiên là chỉ cho cháu về, tôi không được về. Anh hỏi ý kiến tôi thế nào?
Tôi cho rằng, đó là tín hiệu vui. Cây có cội, nước có nguồn, dù thế nào, người ta cũng không thể chối bỏ gốc gác của con trai tôi được.
Chỉ không ngờ, bố mẹ tôi không đồng ý chuyện này, cho rằng họ không có tư cách nhận cháu nội. Tôi nói với mẹ, tôi có thể không cần họ, nhưng con tôi không thể thế. Bây giờ, con còn nhỏ chưa hiểu chuyện, lớn lên biết mẹ không cho ông bà nội nhận cháu, con sẽ nghĩ gì. Nếu họ đã mở lòng, mình cũng không nên cố chấp.
Cuối cùng, mẹ nói với chồng tôi: "Bố mẹ con muốn gặp cháu nội không sai. Nhưng cháu nội của họ không phải tự nhiên mà có. Mấy năm nay, họ vì không muốn nhận con dâu nên cháu nội cũng bỏ mặc. Nếu bây giờ, họ muốn cháu về, ít nhất cũng phải đến nhà nói một câu cho phải phép. Bố mẹ còn sống đây, họ không thể coi bố mẹ như không khí được".
Mấy năm nay, bố mẹ vợ như thế nào, chồng tôi hiểu rất rõ. Anh luôn nói biết ơn ông bà ngoại đã cưu mang, yêu thương và chăm sóc cho vợ con anh. Nhưng anh thấy bố mẹ mình bắt đầu "xuống nước", sợ bên ngoại làm căng, không biết bao giờ mọi chuyện mới trở nên tốt đẹp. Anh muốn tôi thuyết phục bố mẹ đồng ý cho cháu về nhà nội chơi.
Hơn hai năm qua, anh ở giữa hai nhà thật không dễ dàng. Tôi biết vì yêu tôi, anh đã hy sinh nhiều thứ. Mong muốn hiện tại của anh cũng rất chính đáng. Tôi muốn vì anh một lần, bỏ qua những tự ái thông thường. Nhưng bố mẹ tôi cũng có lý do để không đồng ý.
Quan điểm bố mẹ tôi đã rất rõ ràng: Nếu ông bà nội không đích thân sang nhà thì không cho gặp cháu. Bản thân tôi cũng không muốn họ đạt ý nguyện dễ dàng. Nhưng còn chồng tôi, có phải tôi vẫn nên nghĩ cho anh một chút không?
Theo Dân Trí