Mua hàng ủng hộ nhưng nhận về toàn đồ đểu, chị đồng nghiệp đã không xin lỗi còn lên mạng đặt điều nói xấu tôi
Ngẫm nghĩ - Ngày đăng : 12:05, 06/05/2023
Chắc chẳng ai lạ lẫm gì chuyện chị em công sở kiếm thêm đồng ra đồng vào bằng cách bán hàng online rồi. Văn phòng tôi cũng có vài người bán thêm bán nếm món nọ món kia. Nói chung là nếu có nhu cầu thì tôi luôn ủng hộ mua hàng của người quen hơn rồi.
Thật ra chuyện mua hàng ở ngay trên văn phòng khiến tôi khá thích thú. Thứ nhất là yên tâm đã, kiểu gì mua của người quen chẳng đảm bảo hơn là mua hàng ất ơ ở đâu đất. Thứ hai là đỡ khoản tiền ship, thường thì đằng nào chả đi làm nên giao nhận tại văn phòng luôn, tiện cả đôi bên.
Tôi là kiểu người rất hay mua đồ của người quen, mà bao nhiêu năm nay tôi vẫn mua như vậy. Vừa ủng hộ chị em, lại mua được đồ mình cần. Mà cái trò đã bán hàng cho đồng nghiệp rồi thì thường sẽ được giá khá là phải chăng, tôi chẳng cần phải đi tham khảo giá ở đâu, cứ yên tâm mà đặt mua thôi.
Chả phải nói đâu xa, tôi rất hay mua đồ thực phẩm chức năng của một chị đồng nghiệp. Cứ lúc nào có hàng hạ giá hay có sản phẩm gì tôi không yên tâm mua linh tinh là kiểu gì cũng nghĩ đến bà ấy. Mua hàng của chị đến 4 - 5 năm nay rồi, chưa bao giờ tôi phải lăn tăn về giá cả hay chất lượng hết.
Nhưng mà đúng là cuộc đời thì không phải lúc nào cũng như mơ. Tôi mới nhận được một vố đau điếng từ việc quá tích cực mua hàng ủng hộ đồng nghiệp.
Chả là một chị đồng nghiệp mới bán đồ xách tay, chủ yếu là quần áo, giày dép, nước hoa… Chị có cả hàng nhập sẵn lẫn hàng phải đặt từ nước ngoài về. Sau mấy lần lướt qua bài đăng bán hàng của chị trên mạng xã hội tôi đã quyết định mua của chị ít đồ.
Đợt ý đúng đợt sinh nhật chồng nên tôi đã đặt mua một đôi giày. Thương hiệu của giày này thì chồng tôi phải có trên dưới chục đôi rồi nên tôi đâu còn lạ lẫm gì với nó nữa đâu. Chẳng qua nếu mất công phải ra trung tâm thương mại mua thì thà mua của người quen còn hơn.
Thế nhưng sau hơn chục ngày đợi chị đặt hàng về, ngay từ cái nhìn đầu tiên của tôi và hộp giày đó tôi đã thấy không ổn cho lắm rồi. Nhưng vì tin tưởng nên tôi vẫn nhận hàng và thanh toán đầy đủ cho chị.
Tôi mang nỗi băn khoăn ý về nhà, đưa giày cho chồng và hỏi anh xem đây có phải hàng chính hãng không. Dù sao cũng là thương hiệu anh yêu thích nên chắc là anh sẽ nhìn chuẩn hơn tôi.
Câu trả lời của anh đúng như nghi ngờ từ đầu của tôi, anh còn chỉ rõ cho tôi biết những đặc điểm khác biệt giữa đôi giày hàng chính hãng và đôi giày “fake” kia.
Ngày hôm sau, tôi mang giày trả lại cho chị. Trong đầu tôi lúc đó chỉ nghĩ là chắc bà này mới tập tành mua hàng nên bị đầu buôn kia nó lừa. Sẵn tiện tôi nhắc nhở chị ấy cẩn thận đừng với mối hàng của mình mà thôi.
Khi trả lại hàng tôi thấy thái độ của chị cứ là lạ, thường thì nếu biết chuyện mình nhập nhầm hàng nhái người ta sẽ phải có phản ứng bất ngờ và tìm cách liên hệ với đối tác nhưng chị ấy chỉ xụ mặt xuống. Thậm chí còn chẳng giải thích hay xin lỗi tôi câu nào.
Tôi tính cách khá xuề xòa nên sau sự vụ đó vẫn nghĩ là chị không hề cố tình và cứ thế để chuyện trôi vào quên lãng.
Mấy tháng sau thì chai kem dưỡng ẩm của tôi hết, vừa lúc thấy chị đăng bài có hàng bán sẵn. Tôi liền nhắn tin lấy ngay một chai.
Ngày hôm sau nhận hàng về tôi hí ha hí hửng, con gái mà cứ có đồ skin care là vui quên trời quên đất rồi. Lần này nhìn vỏ hộp khá giống với chai tôi hay dùng nên tôi cũng khá yên tâm.
Thế nhưng mọi chuyện lại không diễn ra theo chiều hướng vui vẻ như thế. Buổi tối tối bóc hộp ra thì kiểm tra lại thấy hạn sử dụng đã hết cách đây cả năm trời. Tôi liền chụp ảnh lại rồi gửi cho chị đồng nghiệp nhưng chị ấy thậm chí còn không trả lời tôi.
Liền ngay sau đó, cô em ngồi ngay bàn bên cạnh gửi cho tôi ảnh chụp màn hình bài đăng gần nhất của chị đồng nghiệp. Bài đăng này ở chế độ hạn chế, facebook tôi không hề đọc được, vậy thì người chị ấy hạn chế chắc hẳn chính là tôi.
Bài đăng với nội dung: “Bán hàng cho vui mà nhiều khi cứ gặp khách giời ơi đất hỡi. Mua hàng được 2 lần thì giở quẻ cả 2. Chẳng lẽ lại đốt vía”.
Tôi khá bất ngờ nhưng cũng gần như chắc chắn là chị ta đang nói mình. Tôi đợi đến ngày hôm sau thì nhắn thêm cho chị một tin nữa để xem hướng giải quyết của chị ra sao nhưng thật thất vọng khi chị không thèm đọc cũng chẳng thèm trả lời.
Tôi quyết định coi như của đi thay người, cũng chẳng đòi chị ta phải giải quyết làm gì. Tôi chỉ mang trả lại cho chị lọ dưỡng da fake đấy kèm theo câu nói “không cần hoàn tiền đâu chị ạ”.
Kỳ lạ là chị ta không hoàn tiền thật và cũng chẳng có ý định xin lỗi luôn!
Theo PNVN