Chị dâu lên mạng than chăm con mọn 1 mình khổ, tôi trách chị không để mẹ giúp đỡ thì bủn rủn khi chị bật lại
Ngẫm nghĩ - Ngày đăng : 13:06, 12/02/2023
Là chị em dâu nhưng tôi và chị Thư không hợp nhau. Chị ấy nóng tính, cộc cằn còn tôi ưa nhẹ nhàng, điềm đạm. Ngay từ khi anh trai đưa chị về ra mắt cả nhà tôi đã không đồng ý. Chị ở xa, dù sắc sảo nhưng mới yêu mà chị đã giữ hết lương của bạn trai. Gia đình tôi ngăn cản không được, nên đành để anh chị đến với nhau.
Ngay từ đầu mẹ tôi đã xác định không thể ở chung với con dâu nên cho anh chị 50 triệu ra ngoài thuê nhà, bao giờ anh chị có tiền thì mua nhà sau. Không ở chung, ít va chạm vậy mà đôi khi chị Thư và mẹ, thậm chí cả tôi vẫn hậm hực, khó chịu với nhau. Tính chị thẳng, nghe nói nhà chồng chê chị điểm gì là y như rằng chị về hỏi thẳng mẹ và tôi, sau khi nói một tràng thì bỏ đi.
Có người vợ không khéo như vậy mà anh tôi vẫn yêu vợ, nghe vợ. Việc nhà anh rảnh là làm, thư thả lại đưa vợ đi chơi và chẳng bao giờ thiếu quà dịp lễ. Với nhà chồng thì chị bình thường nhưng nhà ngoại chị về chơi liên tục. Mãi cho đến khi có con mọn, bận không về được mới thôi.
Đẻ đứa đầu, chị nghỉ hẳn việc công ty ở nhà chăm con và kinh doanh online. Tính chị nóng thế mà lại có duyên bán hàng đông khách nên hai vợ chồng lương cũng ổn. Ở gần nhà nhưng chị ít vào bố mẹ chồng chơi lắm, có việc gì mới qua không thì thôi. Chắc chị không thoải mái khi ở đây.
Đứa lớn lên 4 tuổi, anh chị đẻ tiếp đứa thứ 2. Lần này chị nói thẳng không cần ông bà nội qua chăm cháu, vợ chồng chị tự xoay sở. Mẹ tôi sốt ruột lo cho cháu nhưng chị nhất quyết không để bà sang ở cùng. Mẹ sang một lúc chị lại đuổi khéo về. Nhiều lúc mẹ tôi tủi thân về nhà cứ buồn thiu.
Không cho bà nội chăm cháu, giúp đỡ con dâu lúc sinh đẻ, vậy mà chị Thư lại lên mạng than vãn rằng 1 mình chăm con mọn cả ngày vất vả, không ai đỡ đần. Nhiều khi chị bực, phát cáu lên vì mệt, chồng chỉ đỡ đần lúc tan sở về nhà. Ai cũng hỏi mẹ chồng chị đâu mà không bế cháu, giúp con dâu. Chị đọc, chỉ like chứ chẳng phản hồi gì cả.
Đọc được những lời bình luận trong bài viết của chị tôi tức lắm. Chị nói vậy chẳng khác gì đổ tiếng ác cho mẹ chồng. Không thể im lặng được, tôi đến thẳng nhà chị yêu cầu chị gỡ bài viết đó xuống, bắt chị qua xin lỗi mẹ. Tôi trách chị khi mẹ sang nài nỉ ở lại chăm cháu, đỡ đần con dâu thì chị cứ giục về. Rõ ràng chị từ chối sự giúp đỡ từ nhà chồng, chuốc khổ vào người còn than vãn.
Nghe tôi trút giận một hồi, chị thở dài tâm sự: "Tôi sẽ gỡ bài đó xuống. Nhưng cô không biết đẻ đứa đầu, mẹ sang ở 6 tháng chị suýt trầm cảm khi mẹ cứ chì chiết, bắt nuôi con theo ý mẹ. Đứa thứ 2 này chị tự chăm vì không muốn rơi vào hoàn cảnh đó. Cô có thể nghĩ tôi ác, bất hiếu cũng được. Tuỳ cô!".
Chị đuổi tôi về đóng sầm cửa vào, tôi thở dài vừa thấy thương vừa thấy giận chị. Mẹ chồng nào cũng muốn tốt cho cháu nội, nhưng 2 thế hệ khác nhau về cách nuôi con. Tôi không rõ trước đây mẹ có đối xử với chị như thế không, nhưng thú thực mẹ tôi không ưa chị nên không thể tránh việc lời ra tiếng vào.
(thutrang...@gmail.com)
Theo VietNamNet