Trên thực tế, chỉ 20% những trường hợp mắc ung thư buồng trứng được chẩn đoán ở giai đoạn đầu.
Các khối u giai đoạn đầu dễ điều trị hơn và thậm chí có thể chữa khỏi. Tuy nhiên, nhiều bệnh nhân ung thư buồng trứng không được phát hiện cho đến giai đoạn 3 và 4, lúc này ung thư đã di căn trong vùng chậu - và đôi khi xa hơn.
Việc phát hiện muộn khiến nhiều người được chẩn đoán mắc bệnh ung thư buồng trứng rơi vào tình thế bất lợi vì thời điểm này bệnh đã lây lan nhanh chóng.
Có một số lý do khiến ung thư buồng trứng khó phát hiện và chẩn đoán ở giai đoạn sớm.
Các triệu chứng mơ hồ
Theo Healthline, ung thư buồng trứng từng được gọi là kẻ giết người "thầm lặng". Điều này là do các triệu chứng ban đầu của bệnh ung thư này có thể khó phát hiện. Nhưng ung thư buồng trứng không thầm lặng. Các triệu chứng có thể xảy ra trong giai đoạn đầu và có thể bị bỏ qua hoặc được cho là có liên quan đến một bệnh thông thường khác.
Một nghiên cứu năm 2012 đã liệt kê các triệu chứng của ung thư buồng trứng như sau:
- Trướng bụng.
- Áp lực hoặc đau ở bụng.
- Cảm thấy no sau bữa ăn.
- Khó ăn hoặc cảm thấy no nhanh chóng.
- Thay đổi thói quen đi tiểu (bao gồm tăng đi tiểu hoặc cảm thấy muốn đi tiểu thường xuyên)
- Đau lưng.
- Thay đổi kinh nguyệt.
- Đau khi quan hệ.
Không có xét nghiệm tầm soát
Nội soi có thể phát hiện ung thư ruột kết. Xét nghiệm Pap có thể phát hiện ung thư cổ tử cung. Nhưng ung thư buồng trứng không có xét nghiệm sàng lọc riêng.
Thay vào đó, các bác sĩ chủ yếu dựa vào khám sức khỏe và sự tự báo cáo của bệnh nhân để tìm ra bệnh ung thư này.
Khám vùng chậu hiếm khi phát hiện ung thư ở giai đoạn đầu. Buồng trứng có vị trí sâu bên trong khoang bụng. Điều này có thể khiến bạn khó sờ thấy một khối u. Đôi khi, bác sĩ thậm chí không thể phát hiện ra bất thường khi khám phụ khoa.
Các xét nghiệm hình ảnh thường được sử dụng để tìm khối u. Thông thường, bác sĩ không yêu cầu các xét nghiệm này nếu không nghi ngờ có khối u. Điều quan trọng hơn là không được bỏ qua các triệu chứng hoặc thay đổi trong cơ thể bạn.