Ai cũng ghen tỵ vì tôi cưới được chồng tiến sĩ nhưng 5 năm sau tôi lập tức đòi ly hôn

Minh An| 23/04/2021 14:15

Việt BáoChồng tôi là tiến sỹ, ai cũng bảo tôi tốt số cưới được chồng có học thức. Nhưng đúng là thói đời, đôi khi phải ở trong chăn mới biết chăn có rận.

Tôi và Thắng yêu nhau được hơn một năm thì tổ chức đám cưới. Nói là yêu nhưng tình yêu của chúng tôi vô cùng nhạt nhẽo.

Thực tế Thắng cũng bận việc của viện nghiên cứu, không có thời gian rảnh nhiều. Mỗi khi tôi thấy mình không được quan tâm là lại hỏi anh, anh chỉ trả lời vì công việc quá bận.

Tôi cố thông cảm cho anh nhưng không hiểu nổi anh bận gì đến mức 5 ngày không liên lạc với tôi. Nhiều khi tôi giận dỗi, tủi thân.

Anh bảo có khi bận đến không có thời gian ăn và nghỉ ngơi tôi lại thương, không dám trách móc sợ anh buồn. Dần dần thành thói quen, anh càng ngày càng vô tâm với tôi.

Nhiều khi tôi nghĩ hay là anh không yêu mình nên mới thế. Nhưng con gái ở cái tuổi 28 đang ế xưng ế xỉa cộng thêm cái mác tiến sĩ của anh nên tôi cứ cố đâm lao, chạy theo lao.

Ngày tôi dẫn anh về ra mắt, họ hàng, làng xóm nhà tôi ai cũng suýt xoa vì tôi tốt số cưới được hẳn chồng có học thức mà còn hẳn là tiến sĩ nữa.

Ảnh minh họa: Internet

Đám cưới nhanh chóng được diễn ra, tôi sinh đôi một trai một gái. Ngày Thắng vẫn đi làm đến tối mịt mới chịu về, mình tôi vừa tan ca ở chỗ làm là quay cuồng với hai đứa nhỏ mà chồng chẳng giúp được gì.

Lúc nào anh cũng cùng chiếc kính cận dày đến vài đi ốp chôn mình ở phòng nghiên cứu...

Đáng nói, đến tuổi tứ tuần, khi bạn bè đã yên ổn nhà cửa, có người còn có ngôi nhà thứ 2, có đất đầu tư thì anh chồng tiến sỹ vẫn để mẹ con tôi ở trọ suốt bao năm nay.

Với kiến thức chuyên môn và bằng cấp của mình, chồng tôi đã có nhiều cơ hội thăng tiến nhưng vì thiếu tinh tế trong giao tiếp và một chút cao ngạo, anh đã gây mất lòng với sếp và đồng nghiệp. Sự nghiệp của anh cứ thế làng nhàng. Anh ấy cũng không có ý định làm thêm công việc ngoài để gia tăng thu nhập vì còn bận nghiên cứu sách vở.

Đồng lương nhà nước ba cọc ba đồng, Thắng dành cả nửa già để gửi cho bố mẹ anh, còn lại anh chi tiêu, cả tháng sinh hoạt cho hai đứa con, rồi tiền thuê nhà, điện nước, thức ăn mà anh chỉ đưa tôi được 4 triệu.

Số tiền đấy còn không đủ cho tôi đóng học phí các lớp học thêm của hai đứa con. Mọi sinh hoạt gia đình đổ lên đầu tôi. Vậy là không còn cách nào khác tôi đánh lai lưng ra kiếm tiền.

Ở trọ trong căn chung cư mini chật chội, tiêu pha dè sẻn, tích lũy ít ỏi nên tôi sinh cáu gắt với chồng. Chồng tôi vì thế mà bắt lỗi đủ điều.

Chưa kể, anh còn khinh tôi và gia đình tôi ra mặt. Trong suy nghĩ Thắng luôn cho rằng gia đình mình học thức còn gia đình vợ là "con buôn" không cùng đẳng cấp.

Tôi chẳng thấy nhà tôi thấp kém hơn nhà chồng cái gì, bố mẹ tôi lương thiện, yêu thương con cháu, nuôi dạy chị em tôi có công ăn việc làm tử tế.

Vậy mà lúc nào cãi nhau chồng tôi cũng lôi "gốc gác" của tôi ra mỉa mai không cùng đẳng cấp...

Hy hữu lắm anh ta mới về nhà vợ vào những dịp giỗ, Tết, nhưng không bao giờ cư xử như con cái mà luôn cho mình là khách, muốn được bố mẹ vợ cung phụng, chào hỏi.

Sau nhiều năm sống bức bối, ngột ngạt như vậy, tôi đã quyết định đưa hai còn rời khỏi căn nhà trọ đó và sống ly thân trước sự ngỡ ngàng của chồng.

Thực ra tôi cũng không muốn như vậy nhưng không thể chôn vùi cuộc đời cùng anh chàng tiến sĩ hão và căn nhà trọ chưa đầy 30  mét vuông thế này được.

Mấy ngày nay, Thắng liên tục gọi điện xin lỗi và hứa sẽ thay đổi, sẽ đi làm thêm và chăm lo cho vợ con nhưng nói thật khi anh đã hơn 40 tuổi tôi không còn lòng tin với Thắng nữa...

Bài liên quan
Nổi bật Việt Báo
Đừng bỏ lỡ
Ai cũng ghen tỵ vì tôi cưới được chồng tiến sĩ nhưng 5 năm sau tôi lập tức đòi ly hôn
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO