Đúng là cuộc đời này chẳng có gì là dễ dàng cả, gia đình người yêu ở thành phố coi thường gốc gác nông thôn của tôi ra mặt. Họ luôn nghĩ tôi là người thủ đoạn, cố kiếm tấm chồng thành phố để thoát cảnh ở trọ.
Gia đình liên tiếp gặp rắc rối, tôi không thể để mặc mọi người chịu khổ mà đi lấy chồng được. Thế mà, người đồng nghiệp thích tôi lại khuyên buông bỏ tất cả, hãy nghĩ cho bản thân.
Ngay khi bước vào cửa nhà chồng tương lai, tôi giật mình, hốt hoảng khi nhìn thấy “anh giám đốc”, người khách cũ của mình đang ngồi ở chiếc bàn dài, trước bàn thờ gia tiên.