Tôi có duy nhất một cô con gái, kết hôn cách đây 2 năm. Tôi chăm chút con từ nhỏ, coi như là báu vật của cuộc đời mình. Vậy nên, ngoài chuyện làm sao để con học giỏi, tôi cũng giáo dục con trở thành người biết chia sẻ, yêu thương người khác. Khi con đến tuổi lấy chồng, tôi mong lắm có một chàng rể hiền lành, giỏi giang, yêu con gái tôi hết lòng…
Ngày con báo tin có bạn trai, tôi hồi hộp nhưng cũng xen chút lo lắng. Vui vì con có người bạn để sẻ chia mọi vui buồn, lo lắng ở chỗ nếu con gặp người không tử tế, chắc sẽ bị cú sốc đầu đời. Gặp con rể vài lần, tôi cũng ưng lòng, nhưng thực ra tôi vì chiều con mà không làm khó cho hai đứa. Cho đến ngày hai đứa nghiêm túc xin tổ chức đám cưới, tôi đồng ý ngay, tôn trọng sự lựa chọn của con.
Con lấy chồng ở xa, tôi dù không muốn nhưng cũng phải chấp nhận. Đó là hạnh phúc của cuộc đời con gái, tôi làm sao mà ngăn cản được, mặc dù vợ tôi trong lòng ngổn ngang không muốn. Con gái có bầu, tôi và vợ mừng rỡ, chờ từng ngày để có cháu ngoại. Hàng ngày chỉ biết gọi điện hỏi han, dặn dò con phải chú ý giữ gìn sức khỏe cho hai mẹ con.
Biết tin cháu ngoại ra đời, tôi nhanh chóng lên để thăm cong gái và cháu ngoại. Háo hức là thế, tôi dự định sẽ chụp nhiều ảnh, quay cả video cháu để bà ngoại ở nhà vì đang ốm có thể xem bất cứ khi nào… Nhưng lên tới bệnh viện, tôi lại hụt hẫng muốn quay về khi chứng kiến việc làm đáng trách của con rể.
Bố vợ hụt hẫng khi nghe những lời mắng mỏ của con rể với con gái mình. Ảnh minh họa
Lúc tôi có mặt ở bệnh viện, không thấy con rể đâu, chỉ có con gái và cháu ngoại. Con gái tôi nói rằng đã gọi điện, nhắn tin cho chồng, anh ấy xong việc sẽ qua. Khi thấy bố nhắc tới con rể, con gái tôi dù mệt nhưng vẫn cố lấy điện thoại ra để báo tin cho chồng. Một tiếng sau, con rể tôi có mặt, chào hỏi bố vợ qua loa rồi ngó con một chút, tỏ vẻ yên tâm vì con ra đời lành lặn, khỏe mạnh.
Tôi có cuộc điện thoại của vợ nên ra ngoài nghe, lúc trở lại cửa phòng, từ ngoài đã nghe thấy con rể mắng vợ: "Tôi đã đặt cho cô dịch vụ ở đây rồi, cô còn lo lắng, kêu than cái nỗi gì nữa. Cô cứ làm như mỗi mình cô đi đẻ chắc mà hở ra là đòi hỏi. Các cô cứ đua đòi nào là phải chồng bên cạnh, tặng hoa khi vợ sinh con… Tôi còn giải quyết công việc, chứ đâu rảnh mà phục vụ cô sống ảo, khoe lên mạng. Tôi đi làm kiếm tiền, chứ ở lỳ đây có mà cả nhà ăn cám. Nay tôi đi nhậu với bạn khuya mới về, bao giờ bác sỹ cho phép về thì cô gọi cái xe taxi rồi đưa con, mời bố cùng về nhà nhé".
Nghe con rể mắng con gái mà lòng tôi đau nhói, tôi thương con gái, từ bé tới giờ chưa làm gì có lỗi và bị ai la mắng bao giờ đâu. Vậy mà con rể đã lấy lý do để trốn tránh trách nhiệm ở bên vợ khi cần thiết, lại còn trách móc mắng mỏ. Đã vậy, còn đi ăn nhậu tới nửa đêm mới về, mặc cho vợ vừa sinh con, bố vợ tới thăm. Đúng là không nể nang, tôn trọng vợ và bố vợ chút nào.
Thương con gái, thương cháu ngoại, tôi về nhà mình chứ không về nhà con rể và con gái. Tôi rất bất bình, liệu tôi có nên gặp riêng để chỉnh đốn con rể? Dù con gái mới sinh, chẳng lẽ tôi lại khuyên con ly hôn?
Theo Gia Đình & Xã Hội