Theo thống kê, trung bình mỗi ngày, Bệnh viện Da Liễu TPHCM tiếp nhận 6-8 trẻ bị bệnh chốc, trong đó có nhiều trẻ bị tình trạng chốc lan ra nhiều nơi do bố mẹ chủ quan, tự điều trị tại nhà.
Bệnh chốc - nỗi ám ảnh của trẻ khi đến trường
Bé gái 3 tuổi ngụ tại TP Thủ Đức, TPHCM được bố mẹ đưa đến khám trong tình trạng da vùng miệng, tay, chân có nhiều vết trợt, rỉ dịch vàng, bé ngứa ngáy cào gãi, khó chịu.
Mẹ bé cho biết, cách đó khoảng 5 ngày, tay chân bé nổi các mụn nước nhỏ rải rác, bé hay gãi… Mẹ bé có mua lá chè xanh về tắm, tình trạng không cải thiện mà các nốt mụn nước vỡ, lan ra nhiều vị trí miệng, bụng, lưng… nên mới đưa bé đến bệnh viện.
Một trường hợp khác, bé 5 tuổi cũng bị những bọng nước ở tay, chân, lưng… nhưng phụ huynh tự ra nhà thuốc mua thuốc về bôi, khi thấy tình trạng không cải thiện mới đưa trẻ đến khám bệnh.
BS.CK2 Võ Thị Đoan Phượng – Trưởng khoa Lâm sàng 1, Bệnh viện Da Liễu TPHCM cho biết, các trường hợp trên, trẻ bị bệnh chốc.
Đây là bệnh nhiễm trùng ngoài da do vi khuẩn gây ra và thường gặp ở trẻ nhỏ.
Biểu hiện của bệnh chốc là xuất hiện các mụn nước hay bóng nước trên da, đục dần, có mủ rồi vỡ, tạo thành vết trợt, đóng vảy màu vàng mật ong đặc trưng, nhanh chóng lan rộng ra vùng da xung quanh.
Vị trí thường gặp của bệnh chốc là ở mặt, xung quanh hốc mũi, miệng hoặc tay chân. Bệnh thường khỏi trong 7-10 ngày nếu điều trị đúng cách.
“Chốc có thể gặp ở mọi lứa tuổi nhưng đa số là trẻ em ở độ tuổi mẫu giáo. Bệnh chốc thường bị nhầm lẫn với một số bệnh ngoài da khác.
Nếu chẩn đoán sớm và điều trị đúng cách, bệnh sẽ khỏi nhanh và không để lại sẹo.
Tuy nhiên, nếu để lâu, điều trị sai cách thì tình trạng nhiễm trùng có thể nặng nề và lan rộng hơn, gây một số biến chứng như: Hội chứng bong vảy da do tụ cầu, viêm mô tế bào, nhiễm trùng huyết, viêm cầu thận cấp hậu nhiễm liên cầu trùng…”, bác sĩ Đoan Phượng cho biết thêm.
Cơ chế lây lan và phòng ngừa
Chốc là bệnh rất dễ lây lan trực tiếp từ vùng da bệnh đến vùng da lành và lây sang người khác khi có tiếp xúc với chất dịch rỉ ra từ các vết trợt da, rỉ dịch.
Bệnh thường lây truyền trong các trường học và cơ sở chăm sóc trẻ em do tình trạng đông đúc, dùng chung khăn lau, khăn trải giường, đồ chơi hoặc các vật dụng khác với người nhiễm bệnh. Vì vậy, khi trẻ bị bệnh chốc, phụ huynh lưu ý:
Thường xuyên rửa tay với nước và xà phòng hoặc dung dịch rửa tay nhanh có chứa cồn, đặc biệt là sau khi tiếp xúc với vùng da bệnh.
Giữ vệ sinh cá nhân: Giặt quần áo, khăn mặt và khăn tắm của người bị bệnh mỗi ngày và không dùng chung những vật dụng đó với bất cứ ai khác trong gia đình.
Vệ sinh sạch sẽ nhà cửa và nơi vui chơi của trẻ, đặc biệt là những bề mặt mà da trần thường xuyên phải tiếp xúc như tay vặn cửa, mặt bàn, bệ ngồi toilet.
Cho trẻ nghỉ học vì chốc có thể lây nhiễm cho các trẻ khác. Đặc biệt ở các lớp mẫu giáo, trẻ thường chơi chung đồ chơi.
Cho trẻ mặc quần áo thoải mái, thoáng mát.
Cắt móng tay thường xuyên cho trẻ để đảm bảo vi khuẩn không tụ dưới móng khi trẻ gãi, đồng thời hạn chế tổn thương da và gây vỡ bóng nước.
Khi thấy trẻ có những nốt mẩn đỏ, mưng mủ trên da (đặc biệt hay xảy ra trên đầu, mặt) thì nên cho đi khám ngay đề phòng lây lan và biến chứng.
“Việc cha mẹ chủ quan, tự ý điều trị bằng các phương pháp dân gian như tắm nước lá, bôi thuốc theo kinh nghiệm truyền miệng cũng có thể làm bệnh nặng hơn, dễ gây ra biến chứng.
Theo bác sĩ Đoan Phượng, khi thấy trẻ bị chốc, phụ huynh cần theo dõi sát tình trạng thương tổn, nếu không cải thiện hoặc có xu hướng nặng lên thì cần đến cơ sở y tế có chuyên khoa da liễu để được tư vấn, điều trị kịp thời, tránh các biến chứng đáng tiếc xảy ra.