Ni Xia Lian là VĐV đặc biệt ở Olympic 2024. Ở tuổi 61, bà vẫn cầm vợt chinh chiến ở môn bóng bàn. Chiến thắng trước VĐV 31 tuổi người Thổ Nhĩ Kỳ, Sibel Altinkaya, ở vòng 2 đơn nữ đã giúp Ni Xia Lian trở thành VĐV lớn tuổi nhất chiến thắng một trận đấu ở Olympic.
Mặc dù là VĐV người Trung Quốc và từng vô địch thế giới vào năm 1983 nhưng ở Olympic 2024, bà Ni Xia Lian đại diện cho Luxemborg tham dự. Đối với nhiều người, việc bà Ni Xia Lian góp mặt ở giải đấu lớn như Olympic đã là kỳ tích.
Chính vì thế, ngay cả khi bà Ni Xia Lian thất bại 0-4 trước hạt giống số 1 người Trung Quốc Sun Yingsha ở vòng 3 nội dung đơn nữ, nhiều người vẫn tán dương bà. Sun Yingsha năm nay 23 tuổi, kém Ni Xia Lian tới 38 tuổi. Thậm chí, cô còn kém con trai út của bà tới 9 tuổi.
Sau trận đấu với Sun Yingsha, bà Ni Xia Lian đã nhận được sự tri ân lớn. Cả khán phòng đã đứng dậy vỗ tay khen ngợi ý chí phi thường của "lão bà". Đại công tước Luxembourg đã trao cho bà cái ôm nồng nhiệt.
Đứng dưới sân đấu, bà Ni Xia Lian đã rơi những giọt nước mắt hạnh phúc. Đối với VĐV, đặc biệt ở tuổi ngoài 60, đó là sự ghi nhận lớn nhất cho nỗ lực phi thường của bà. Sau giải đấu, Ni Xia Lian sẽ chính thức nghỉ hưu. Bà tâm sự rằng thèm thưởng thức một tách cafe bên người chồng Tommy Danielsson (vốn là VĐV bóng bàn người Thụy Điển). Bà muốn trang hoàng ngôi nhà nhỏ, để cùng chồng sống nốt phần đời còn lại của mình ý nghĩa.
Cuộc đời của Ni Xia Lian đã sống và tận hiến cho bóng bàn. Bà sinh năm 1963 tại Thượng Hải và nuôi dưỡng niềm đam mê bóng bàn qua từng giải đấu ít ỏi được chiếu trên tivi. Năm 16 tuổi, Ni Xia Lian góp mặt trong thành phần đội tuyển quốc gia. Năm 1983, Ni Xia Lian đã giành 2 HCV giải vô địch thế giới tới Berlin.
Đó là cơ duyên thay đổi cuộc đời của Ni Xia Lian. Vì quá thích thú Berlin, bà đã chuyển tới đây du học. Sau khi tốt nghiệp vào năm 1991, bà Ni Xia Lian đã tới định cư ở Luxembourg.
Ni Xia Lian đã chơi bóng bàn, rồi sau này theo nghiệp dạy học tại Luxemborg. Bà hạnh phúc khi đào tạo ra nhiều thế hệ bóng bàn trẻ tuổi. Ni Xia Lian nổi tiếng ở Luxemborg và vẫn được yêu mến ở Trung Quốc. Các tay vợt trẻ ngày nay gọi bà là "bác gái" với sự tôn trọng lớn.
Ngày Ni Xia Lian trở lại đấu trường Olympic, bà không khỏi lo lắng. "Lão bà" tâm sự: "40 năm trước, tôi cũng từng là một trong những VĐV hay nhất thế giới. Giờ đây, lối chơi của tôi đã lỗi thời nhưng về cơ bản, kỹ thuật vẫn tốt. Bạn phải thay đổi cách chơi và luôn cải thiện. Tôi muốn cho cả thế giới thấy mọi lứa tuổi đều chơi bóng bàn".
Câu chuyện của Ni Xia Lian đã truyền cảm hứng để đồng đội cũ của bà Zhiying Zeng quay lại cầm vợt ở tuổi 58, sau 30 năm treo vợt. Thật tình cờ, bà Zhiying Zeng cũng đại diện Chile thi đấu ở Olympic 2024. Tuy bị loại sớm nhưng Zhiying Zeng và Ni Xia Lian đều nhận được sự tôn trọng đó.
Sự nỗ lực, tận hiến của họ không ngừng nghỉ và là tấm gương cho thế hệ sau này. Đôi khi, trong thể thao, thành tích không hẳn là điều quan trọng nhất.