Vừa về ra mắt, bố chồng tương lai đã bảo tôi đi nấu cơm, song vừa mở tủ lạnh cảnh tượng trước mắt khiến tôi tá hỏa

Ngẫm nghĩ - Ngày đăng : 11:00, 07/10/2020

Nhìn những thứ đồ để đầy trong tủ lạnh nhà người yêu mà tôi bủn rủn tay chân.

Tôi và Tú quen nhau được nửa năm nay và có dự định kết hôn vào cuối năm. Chúng tôi đã lớn tuổi rồi nên không muốn chần chừ vì sợ lỡ duyên. Chủ nhật vừa rồi, Tú đưa tôi về ra mắt gia đình anh. Và sau ngày hôm đó, tự dưng tôi lại thấy hoảng sợ và bắt đầu suy nghĩ lại về chuyện cưới hỏi.

Ngay khi đến nhà Tú, tôi đã ngạc nhiên vì thấy trước nhà là một bãi cỏ dại um tùm, chẳng ai dọn dẹp cả. Trong sân vườn cũng toàn rác, có cả dép hỏng, chai, lon bia đã uống vứt ra. Hiên nhà thì đầy bụi bặm. Tính tôi ưa sạch sẽ nên nhìn thấy cảnh ấy, bất giác cũng rùng mình.

Nhà Tú không rộng, đã vậy còn bừa bộn. Trong nhà có một bộ bàn ghế nhưng vắt đầy quần áo chẳng biết sạch bẩn lên trên. Tú phải dọn dẹp đống quần áo ấy mới có chỗ cho tôi ngồi. Trong lúc đợi bố mẹ anh đi chợ về, tôi tranh thủ nhìn quanh nhà và càng thấy khó chịu hơn. Rèm cửa đã ố màu chưa thay. Nền gạch men thì bẩn đến mức có dấu chân người đi qua lại vằn vện. Chưa kể bàn ghế, tủ bàn cũng có một lớp bụi dày.

Khi Tú đem ly nước ra, tôi thậm chí còn thấy hoảng sợ vì cặn bẩn dưới đáy ly. Hồi giờ Tú vẫn hay kể nhà anh nghèo nhưng tôi không nghĩ nhà anh lại bẩn vừa bừa bộn đến vậy.

Vừa đến ra mắt gia đình, bố chồng đã bảo tôi xuống nấu ăn nhưng vừa mở tủ lạnh, tôi đã tá hỏa vì những thứ trong ấy - Ảnh 1.

Thú thật, tôi không còn muốn đến nhà anh chơi nữa, huống chi là về làm dâu. (Ảnh minh họa)

Chúng tôi ngồi nói chuyện một lúc thì bố mẹ Tú về. Họ hỏi chuyện tôi vài ba câu rồi bố anh bảo tôi xuống bếp nấu vài món gì đấy ăn trưa. Dù ấm ức vì vừa về ra mắt mà mọi người đã sai bảo rồi nhưng tôi vẫn nghe lời, đi cùng Tú xuống bếp.

Song vừa mở cửa tủ lạnh ra, tôi đã choáng váng trước những gì đang để trong ấy. Nào là bún đã đổi sang màu vàng, rồi dưa chuột hỏng, cà chua thối. Ngay cả bát mắm ăn dở cũng để luôn vào đấy mà không đậy gì cả. Tủ lạnh đã nhỏ rồi mà để đủ thứ đồ đạc nên chật kín, bốc mùi khó chịu.

Không thể chịu đựng được, tôi phải hỏi Tú giẻ lau rồi lau dọn sạch sẽ tủ lạnh. Khi dọn dẹp xong xuôi thì cũng đã hơn 11 giờ trưa rồi. Lúc này tôi mới vào bếp nấu ăn nhưng lại phải tiếp tục dọn bếp vì bếp quá bẩn. Dầu mỡ bắn lên thành bếp đóng lại thành những vết ố màu vàng đen. Rồi chén bát cũng bẩn. Lọ để gia vị càng bẩn hơn, đến mức nắp lọ đổi sang màu đen thay vì màu hồng vốn có.

Đến trưa, tôi gần như chẳng ăn nổi một thứ gì vì đã quá mệt và ám ảnh. Vậy mà bố mẹ anh cứ ép tôi ăn rồi còn hào hứng mời tôi hôm sau ghé lại chơi. Thú thật, tôi không còn muốn đến nhà anh chơi nữa, huống chi là về làm dâu. Nghĩ đến cảnh suốt ngày quần quật dọn dẹp nhà cửa, tôi đã ngán ngẩm rồi. Theo mọi người, tôi có nên tiếp tục với Tú không hay ra điều kiện cho anh phải xây nhà mới rồi mới được cưới.

(thanhnghi...@gmail.com)