Nhớ mùi Tết - mùi của tiền lì xì, của khói pháo và bát phở 2.000 đồng

31/01/2021 07:18

Dịp giáp Tết, mỗi ngày, lũ trẻ có thể đi lên chợ hàng chục lần, chỉ để ngắm và hít mùi bát phở 2.000 đồng, rồi lại rồng rắn kéo nhau về làng khi tan buổi chợ.

Tết trong hoài niệm của tôi là những mùi gây thương nhớ - mùi Tết.

Đó là mùi mẹ tôi nấu chè cúng đêm 30 tết. Mùi đường, mùi gừng quyện hòa vào nhau, cả gian bếp trở nên ngào ngạt và ấm cúng hơn bao giờ hết, mặc ngoài kia trời rét căm căm. Và cũng bếp than ấy, khói nghi ngút bốc lên từ nắp nồi đậy nồi bánh chưng. Mùi lá dong, nếp, đậu, thịt mỡ, hành, tiêu... hòa vào nhau khiến những cặp bánh chưng, những đòn bánh tét bé xíu mà lũ trẻ đeo toòng teng trước ngực trở nên trọn vị hơn bao giờ hết.

Mùi Tết còn là mùi tiền mới mà người lớn lì xì cho lũ trẻ con chúng tôi để mừng tuổi. Những tờ tiền giấy mới cứng, thơm tho ngày xưa có mệnh giá chỉ 100, 200 đồng. Nhớ nhất là tờ "cua xanh" 5.000 đồng, ai lì xì cho tờ này là oai lắm.

Rồi mùi quần áo mới, dép mới mỗi năm được sắm một lần, mùi những cây tò he, quả bóng bay con thỏ màu hồng nhuộm đỏ miệng mỗi khi thổi... Mùi của lũ trẻ cùng xóm rủ nhau đi "chợ cạ" dù trong túi không có một xu, để khi lên chợ thì trầm trồ ngắm nhìn những cành đào, bánh mứt, quần áo... bày bán la liệt. Mỗi ngày, chúng có thể đi lên chợ hàng chục lần, chỉ để ngắm và hít mùi bát phở 2.000 đồng, rồi lại rồng rắn kéo nhau về làng khi tan buổi chợ cạ.

Nhớ mùi Tết - mùi của tiền lì xì, của khói pháo và bát phở 2.000 đồng - 1

Mùi Tết, đó là mùi khói bốc lên từ nồi bánh chưng, bánh tét. (Ảnh minh họa: Internet)

Mùi Tết với tôi còn là mùi... khói pháo. Ngày xưa, khi pháo chưa bị cấm, Tết nghèo khó thế nào cũng phải cố gắng có một phong pháo để nổ đì đùng với người ta. Người lớn thì mua phong pháo trống, treo ngay giữa sân hoặc ngoài ngõ. Từ gần giao thừa tới sáng, quanh vùng cứ nghe pháo nổ đì đùng. Sáng ra, đến nhà nào cũng thấy xác pháo đỏ cả sân. Đám trẻ con chúng tôi thời ấy còn có nguồn vui đi nhặt những viên pháo chưa kịp cháy để về đốt lại. Thời ấy, người lớn đốt pháo to, còn bọn con nít cũng có pháo... tép. Pháo tép chỉ nổ lách tách nhưng với bọn trẻ con chúng tôi, như thế cũng đã ghê gớm lắm rồi.

Và mùi Tết còn là mùi nhang khói. Những người con xa quê trở về nhà ăn Tết, việc đầu tiên vẫn là thắp lên bàn thờ tổ tiên một nén nhang. Mùi nhang khói cay xè đôi mắt như một lời tạ tội với người đã khuất rằng lâu rồi mới có dịp về thăm. Dường như vào dịp Tết, người ta đốt nhang nhiều hơn bởi sau những ngày cuồng quay với cuộc mưu sinh, người ta có những ngày Tết để thăm viếng, để gặp gỡ và để hoài niệm nữa.

Tết dường như đã đến gần lắm rồi. Ở chợ, những thứ mứt bánh làm sẵn đã được bày bán. Ở làng hoa, những chậu hoa cúc đã bắt đầu trổ bông, đợi dịp được mang đến chợ hoa khoe sắc. Còn tôi, ngồi nhớ về những ngày xa xưa, bao nhiêu hương vị Tết ngập đầy ký ức, chạnh lòng bởi có những điều đã thật sự ở lại với ngày xưa. Xa lăng lắc.

Thời gian cứ vậy mà trôi qua. Chúng ta từ trẻ con đã trưởng thành, rồi già đi. Xuân vẫn đến và Tết vẫn về dù cho chúng ta có ngóng trông hay không. Càng lớn, thấy cuộc đời có nhiều thứ phải lo toan, để gánh gồng, để một lúc nào đó, có khi mệt mỏi quá, ngồi xuống và mơ ước, thèm nhớ một thời đã qua như là hương vị Tết quê nhà từ những ngày xa xưa đó.

Nổi bật Việt Báo
Đừng bỏ lỡ
Nhớ mùi Tết - mùi của tiền lì xì, của khói pháo và bát phở 2.000 đồng
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO